LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 375

Hai người Kỳ Bưu Giai và Hoàng Đình cho rằng Trương Nguyên làm

văn không tốt nên bị tiên sinh từ chối, nhưng sau đó thấy Khải Đông tiên
sinh than thở, nói:

- Đáng tiếc, đáng tiếc.

Hai người họ Kỳ, Hoàng không hiểu Khải Đông tiên sinh tiếc cái gì?

Lúc Trương Nguyên dẫn Vũ Lăng đi qua quảng trường trước chùa thì

không thấy Mục Chân Chân đâu. Thiếu nữ đọa dân cũng không nghĩ
Trương Nguyên đi nhanh như vậy, tưởng rằng phải học đến canh ba buổi
trưa nên đầu giờ trưa nàng mới chú ý đợi, không quên còn để lại vài trái
quýt ngon nhất trong sọt trúc, lúc nãy Trương thiếu gia sợ bị tiên sinh mắng
không dám ăn, bây giờ ra về có thể ăn được rồi.

Nhưng đã đợi qua chính Ngọ, Mục Chân Chân thấy mười mấy học trò

của học quán sau chùa đều đã ra về rồi mà vẫn không thấy chủ tớ Trương
Nguyên đi ra, nàng vòng ra sau chùa xem, đã không còn học trò nào nữa
rồi, chỉ có vị Lưu tiên sinh và lão nô bộc kia.

Mục Chân Chân tự trách mình đã không chú ý tới Trương thiếu gia ra

về, thầm nghĩ:

- Sau buổi trưa ngày mai ta lại đến vậy, sau buổi trưaTrương thiếu gia sẽ

lại đến học mà.

Thiếu nữ đọa dân vui sướng chờ mong được gặp lại Trương Nguyên,

nhảy chân sáo vượt qua núi Song Châu sau chùa, đi về phố Tam Đại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.