LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 44

Trương Nguyên “ừ” một tiếng, Vũ Lăng ở bên cạnh thì sững người:

“thiếu gia học đánh cờ mồm hồi nào vậy. Những ngày qua thiếu gia căn bản
còn không sờ đến quân cờ, bất kể là cờ tướng hay là cờ vây cũng không hề
chạm vào.”

Trương Ngạc cười nói:

- Giới tử! Có hơn hai tháng không gặp, người lại trở nên kiêu ngạo như

thế, dám đánh cờ phân thua thắng với ta. Ha ha, ngươi đừng quên là cờ
tướng, cờ vây của ngươi đều là học từ ta đấy nhé.

Trương Ngạc nói không sai, cờ tướng, cờ vây của Trương Nguyên đều

nhờ theo học với Trương Ngạc. Trương Ngạc vô cùng thông minh, các loại
nhạc cụ thổi hay đàn dây, nhịp trống hát ca, xóc đĩa đánh bài, đủ loại ăn
chơi trác tác đều học qua là biết, học nữa lại rất tinh thông. Đối với cờ
tướng, trước kia Trương Nguyên chưa từng thắng được Trương Ngạc, ngay
cả chuyện cầm hòa cũng rất hiếm khi.

Giọng điệu Trương Nguyên hết sức bình thản, nói:

- Lúc này khác, lúc khác khác. Tam huynh chỉ cần nói là có muốn đánh

hay không thôi.

Trương Ngạc cũng cảm thấy lời lẽ, giọng điệu của Trương Nguyên có

chút khác thường, đưa mắt dò xét Trương Nguyên một lần nữa, rồi cất tiếng
cười mà hỏi:

- Có phải gần đây kiếm được bí kíp cờ tướng, học được vài chiêu hay

không? Đó là “mộng nhập thần cơ” hay là “bách biến cờ tướng phổ”?

Thấy Trương Nguyên không hề biến đổi sắc mặt, cũng chẳng có vẻ gì là

xấu hổ giống như bị lật tẩy cả, Trương Ngạc cũng đoán không ra hắn dựa
vào đâu. Gã liền ngoảnh đầu lại dặn dò:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.