LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 448

-Giống la, ngựa chính là như vậy đấy, ít khi nằm xuống bởi vì bất cứ lúc

nào nó cũng chuẩn bị tư thế để chạy.

Nhìn căn chuồng này cũng nhỏ, chỉ nuôi một con gia súc chắc là đủ

rộng rãi.

Hắn nhìn Tuyết Tinh một lát rồi quay về tắm rửa bởi ban nãy hắn đã

uống khá nhiều rượu. Ban nãy hắn đã nói dối mẫu thân, rượu kia không
phải là rượu nếp mà là rượu Lan Khê Kim Bàn Lộ. Uống khá nhiều nên hắn
đã say bốn năm phần, trằn trọc mãi mà vẫn không tài nào chợp mắt được.
Lúc sau, khi đã chìm vào giấc ngủ rồi thì hắn lại bắt đầu nằm mơ. Hắn mơ
thấy mình đang thi hương ở Nam Kinh, còn vì sao không thi hương ở Hàng
Châu mà lại đi Nam Kinh thì trong mơ không thấy giải thích. Sau ba cuộc
thi, trong khi chờ đợi yết bảng, hắn đi uống rượu trên thuyền cùng bạn học
ở sông Tần Hoài thì vừa lúc gặp danh kỹ Lý Hương Quân. Ánh mắt Lý
Hương Quân đưa đẩy, gọi hắn là Hầu công tử. Bị sửa họ như vậy hắn cũng
không cảm thấy có gì bất ổn, có một điều lạ là dường như dung mạo của Lý
Hương Quân có phần rất giống với Thương Đạm Nhiên mà hắn đang thầm
thương trộm nhớ. Khi đang mải mê thưởng thức thơ rượu xướng họa thì
hắn nghe có người hô to:

- Không xong, không xong rồi, hung thần Nguyễn Đại Thành đến rồi!”

Hắn vừa đi từ dưới thuyền đi lên bờ nhìn thì bắt gặp Nguyễn Đại Thành.

Nhưng…đây chẳng phải là Diêu cò mồi hay sao? Vì sao tên Nguyễn Đại
Thành này lại giống Diêu cò mồi đến vậy? Gã vừa nhìn thấy hắn thì kinh
hãi thất sắc, lập tức quay đầu bỏ chạy. Hai bờ sông Tần Hoài vang lên tiếng
hoan hô reo mừng vì Hầu công tử đã tống khứ tên hung thần Nguyễn Đại
Thành đi. Ánh mắt của Lý Hương Quân lại nhìn hắn rất đa tình, ngọt ngào
nói:

-Hầu công tử, thiếp nguyện dâng thân cho chàng, cùng chàng thưởng

thức hoa cúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.