LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 497

Trương Ngạc trợn tròn mắt nói:

-Giới Tử đệ được lắm. Đệ lù khù vác cái lu chạy lúc nào không hay nha,

việc tốt của ta đều bị đệ cướp hết rồi, đền đi đền đi...

Nói xong gã bật cười ha hả, kề vai Trương Nguyên nói:

-À, Ta nghe nói nữ lang Thương thị kia không bó chân đấy. Sớm biết

như thế thì ngày ấy ta đã không đi tương thân rồi, tới đó còn bị nàng ta
khinh khi nữa, thật mất mặt. Ta đây thích chân gót sen. Dùng giày gót sen
uống rượu chẳng phải là thú vị sao? Tây Môn Khánh trong “Kim Bình
Mai” cũng thích những nàng gót sen còn gì.

Thấy bộ dạng Trương Nguyên im re không nói gì, gã lại vỗ vỗ bả vai

Trương Nguyên, trượng nghĩa nói:

-Tuy nhiên, nếu ngày ấy ta không đi Thương đào viên, đệ và Thương thị

nữ lang cũng sẽ không có nhân duyên ngày hôm nay. Cho nên phải nói là
huynh đi cùng với đệ đấy. Ngày hôm đó là huynh đi tương thân với đệ. Ôi
sao lẩn lộn cả lên, càng nói càng hồ đồ. Ha ha, Giới Tử đệ đi tìm tổ phụ có
chuyện gì à?

Đương nhiên Trương Nguyên không thể miệng rộng nói với Trương

Ngạc về chuyện Vương Anh Tư tiểu thư, gã sẽ nói cho cả thành đều biết.
Hắn nói:

-Chính là về chuyện đính hôn giữa đệ và tiểu thư Thương thị ấy mà. Đệ

muốn tộc thúc tổ đứng ra làm chủ cho hôn sự của đệ.

Sau khi chào Trương Ngạc, Trương Nguyên đi vào Bắc Viện, chờ tộc

thúc tổ ngoài cổng nghị môn. Một tiểu tỳ đi vào thông báo. Một lát sau, tỳ
nữ Liên Hạ xinh đẹp liền vội vàng đi ra, ngượng ngùng vén áo thi lễ:

-Giới Tử thiếu gia, đại lão gia mời người vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.