LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 550

tiêu điều, đợi khi xuân đến lá hoa thắm đỏ thì càng không biết cảnh tưởng
sẽ tuyệt vời đến như thế nào.

Vương Tư Nhâm có chút vui sướng, nói:

- Ta vốn tưởng rằng cuối tháng mười thì vườn sẽ làm xong, không ngờ

kéo dài tận đến bây giờ, mời các bậc danh tiếng ở Thiệu Hưng đến chơi
vườn thì chắc phải đợi sang xuân, đến lúc đó ngươi cũng cùng đến nhé.

Lúc này viên quản vườn và thợ làm vườn đến bẩm báo tình hình với

Vương Tư Nhâm, Vương Tư Nhâm liền đi ra. Trương Nguyên và Vương
Anh Tư đứng ở gần khe suối, nhìn ngắm núi non, vách đá, ngắm đỉnh lư
hương ở phía đằng xa. Lúc đầu Trương Nguyên còn có chút mất tự nhiên
nhưng thái độ lời nói của Vương Anh Tư vẫn như bình thường, nàng vẫn
nói chuyện vui vẻ thoải mái với hắn. Trương Nguyên vốn có chút áy náy
trong lòng giờ cũng dần dần bình tĩnh lại. Đến khi rời Tị Viên ra thuyền,
hắn không nhớ nổi đã nói những gì với Vương Anh Tư, chỉ cảm thấy rất
vui vẻ.

Thoắt cái đã qua chính ngọ, cả đoàn đều thấy đói bụng, trời lại lạnh,

thuyền nương (một người đàn bà lo nấu nướng trên thuyền) cũng đã nấu
xong mỳ. Vương Tư Nhâm, Trương Nguyên và Vương Anh Tư bước lên
thuyền. Thuyền nương bưng món mỳ nóng hổi ra, đương nhiên bọn người
hầu không có phần. Bọn họ phải đợi đến lúc về phủ mới được dùng cơm.
Tiểu hề nô Vũ Lăng nhìn thiếu gia Trương Nguyên ăn mỳ, không kìm nổi
nuốt nước miếng, âm thanh rất vang, Vương Tư Nhâm nghe được, cười hỏi
thuyền nương:

- Có còn mỳ nữa không, lấy cho Tiểu Vũ một bát.

Vũ Lăng mừng rỡ, vội vàng cảm tạ Vương lão gia. Vào lúc vừa lạnh

vừa đói thế này, được ăn bát mỳ được cắt mỏng như cánh bướm thật là
sướng như tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.