LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 592

- Đâu có, đâu có.

Mục Chân Chân vội vàng xua tay:

- Tiểu nữ chỉ là... chỉ là... tay dài mà thôi.

- Ừm, tay dài.

Trương Nguyên bật cười, mang theo cây đèn giấy đỏ đứng trên sườn

dốc nhìn dòng người vẫn không ngừng kéo lên núi. Già trẻ trai gái, đủ mọi
loại người, chen chúc không ai chịu nhường ai, cứ thế bị dòng người như
thác đổ cuốn đi không sao kìm lại được.

Đám du khách thấy một thiếu niên công tử cùng một thiếu nữ đọa dân

đứng sang một bên mà không chen vào đám đông thì cảm thấy hết sức kì
lạ, có người cao giọng hỏi:

- Cậu giơ cao đèn lên thế nhìn gì vậy?

Trương Nguyên cười hì hì đáp:

- Nhìn người đó.

Rồi cất tiếng cười vang, ra vẻ thích chí lắm.

Hội đèn lồng Nguyên tiêu, vừa ngắm đèn lại ngắm người. Trương

Nguyên trông thấy có một thiếu phụ da trắng bị một tên vô lại phía sau thừa
cơ ép sát, xoa vai, sờ eo. Thiếu phụ mặt đỏ tía tai nhưng không dám hét lên.
Thiếu phụ này không có người hầu đi theo, khó tránh bị ức hiếp như vậy.

Mục Chân Chân cũng trông thấy cảnh đó, nghĩ chính mình ban nãy

cũng mấy lần ép sát vào thiếu gia, mỗi lần chạm vào lưng cậu là mặt cô lại
đỏ bừng hết cả lên. Đang suy nghĩ vẩn vơ thì bỗng có tiếng thiếu gia gọi,
cậu đưa cho cô mấy hòn đá lớn có nhỏ có, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.