LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 597

giám, Trương Kỳ Liêm một hàng hơn mười người đi vào Long Sơn đỉnh
ngắm cảnh đèn treo từ chân núi đến ngọn núi, thực giống như một dòng các
tinh tú trên trời sa xuống vậy. Dòng sông tinh tú này còn chảy cả vào tận
thành Sơn Âm. Từ những nhà lầu lợp ngói tới những căn nhà thấp lợp mái
tranh, không đâu là không treo đèn. Phóng tầm mắt ra xa hơn nữa sẽ thấy
bờ Đông sông Phủ - Hội Kê thành hôm nay cũng trở thành “thành phố
không đêm”. Đây không những là một dòng sông sao mà phải nói là các vì
tinh tú đã sà xuống nhân gian mới đúng. Vừa ngắm đèn, Chung thái giám
vừa không ngớt lời tấm tắc:

- Chuyến đi này không tệ, chuyến đi này không tệ. Hoàng thượng hồng

phúc tề thiên nên vạn dân mới được hưởng lạc như vậy.

Đám ngườiTrương Kỳ Liêm tất nhiên cũng thi nhau lên tiếng phụ họa.

Tất cả thưởng thức cảnh đèn, bước vào Tinh Tú các dự tiệc. Trong các

có thể chứa hơn mười bàn, vốn dĩ có thể sắp xếp cho hai người một bàn
nhưng Chung thái giám lại thích mọi người cùng quây quần lại trong một
bàn nên Trương Kỳ Liêm dặn dò cho đặt ba chiếc bàn tròn lớn. Chung thái
giám ngồi ở chiếc bàn lớn nhất, có thể ngồi được mười người. Ngồi cùng
với Chung thái giám là Trương Kỳ Liêm và các quan viên quan trọng, mấy
vị thân hào nông thôn và danh sĩ nổi tiếng nhất của hai huyện Sơn Âm và
Hội Kê. Chung thái giám là chủ trì bữa tiệc, ngồi vào bàn đầu tiên.

Chung thái giám thấy trên bàn có món cá nóc, liền chỉ chỉ tay, nói:

- Chưa tới lúc ăn cá đâu, các người chưa nghe qua câu thơ của Tô Đông

Pha: “Ngoài hàng trúc có ba cành đào. Sông xuân nước ấm nên ăn vịt
trước” hay sao?

Lúc cây ngải héo khô rụng đầy mặt đất mới là lúc thích hợp ăn cá. Phải

câu này không nhỉ, “Cá thì tháng hai trời ấm hãy nên ăn.”

Trương Kỳ Liêm tán dương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.