LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 635

Đổng Tổ Thường da mặt tím ngắt, ráng kiềm chế cơn giận trong lòng,

chắp tay với Thương Chu Đức nói:

-Là vãn sinh lỗ mãng, xin Thương tiên sinh thứ lỗi.

Tiếp đó ngẩng đầu lên chỉ vào mặt Trương Nguyên nói:

-Nhưng hắn đã đánh ta, ta tuyệt đối không tạ lỗi với hắn đâu.

Nghe vậy Trương Kỳ Liêm lên máu, gã tiểu tử này quá quắc thật, hét

lớn:

-Hôm nay ngươi nhất định phải tạ lỗi, nếu không ta sẽ trói ngươi lại mà

giải về phủ, xem ngươi có bị mọi người cười chê hay không??

Một gã môn khách bên cạnh Đổng Tổ Thường xì xào gì đó vài tai hắn,

nghe xong Đổng Tổ Thường mới miễn cưỡng chắp tay với Trương Nguyên
một cái cho qua loa rồi nói:

-Là tại hạ đã sai, tại hạ sẽ khắc cốt ghi tâm, xin Trương công tử thứ lỗi.

Đây mà là tạ lỗi ư, rõ ràng là lời tuyên chiến ghi thù thì có.

Trương Nguyên lạnh lùng nhìn ĐổngTổ Thường, trong lòng thầm nghĩ,

sinh vào kiếp này, nếu đã phải nỗ lực phấn đấu hướng lên, thế thì khó tránh
khỏi gặp phải nhiều hạng người khác nhau, có cả thuận lợi và trắc trở, lúc
xuôi dòng thì phải chú ý cẩn thận, lúc ngược dòng thì ra sức đánh cược, có
người mang lợi cho mình, thì mình nên tranh thủ kết giao, còn kẻ nào làm
đá cản đường của mình, thì chẳng cần phải hòa hợp ấm êm làm chi, mình
không thể đạt tới mức ai cũng là bạn, lúc cần ra tay thì phải động thủ, gã
Đổng Tổ Thường này cũng giống như Diêu Phục vậy, đều là đá cản đường,
là hồ khuyển, đường dài đằng đẵng, những loại người này hẳn còn gặp dài
dài. Đổng Tổ Thường này hiển nhiên chẳng phải đối thủ lợi hại gì, người
cần chú ý ở đây là vị “ Đổng Huyền Tể” mà hắn treo mải trên miệng, Đổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.