LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 72

Ngoài cổng lớn của Thiệu Hưng quan thân phú hộ còn có tường che xây

dựng rất đẹp. Ngoài cổng chính của nhà dân thường thường chỉ có một
hàng rào trúc rồi hai cánh cổng mà thôi. Vũ Lăng dựa vào bên cạnh cổng
tre đợi hơn nửa canh giờ mà không thấy hai vị tiên sinh Phạm, Chiêm đến.
Xem bóng mặt trời thì cũng đã quá giờ hẹn đã lâu, chẳng lẽ hôm nay hai
người Phạm, Chiêm có việc không tới?

Vũ Lăng vừa định đi vào nói với thiếu gia một tiếng thì đã thấy tam

công tử Trương Ngạc đầu đội khăn vuông, mặc bộ quần áo mới, tay cầm
quạt xếp đang lững thững đi đến, đằng sau còn có một thư đồng tuấn tú đi
theo.

- Tiểu Vũ Trương Ngạc gọi.

- Nãi nãi nhà ngươi đã đi thu tiền tô thuế phải không?

Vũ Lăng đáp - Vâng!

- Giới Tử đâu?

- Thiếu gia đang ở trong thư phòng chờ nghe đọc sách.

Trương Ngạc mỉm cười:

- Thật đáng thương. Con mắt hỏng rồi, chỉ ở trong phòng cả ngày,

không ai đọc sách cho chắc sẽ khiến hắn ngơ ngẩn ra.

Tên thư đồng khôi ngô ở đằng sau cũng cười một tiếng, vội lấy tay che

miệng.

Vũ Lăng nhỏ giọng cãi:

- Con mắt của thiếu gia nhà ta đã tốt rồi.

- Khỏi rồi à? Còn mang bịt mắt không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.