LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 897

Dương Thạch Hương thấy Trương Nguyên còn quá trẻ thì có chút băn

khoăn, bèn kéo Lục Thao qua một bên, thấp giọng hỏi:

- Lục huynh, người em vợ này của huynh chế nghệ thế nào, liệu có được

bằng Hồng Đạo Thái không? Hồng Đạo Thái đi Hoa Đình chưa về, chúng
ta bên này ngũ hổ tướng thiếu mất một người.

Thanh Phổ xã tuy có hơn mười xã viên, nhưng quanh đi quẩn lại chỉ có

năm người là thường hay có mặt nhất, lần nào cũng là Dương Thạch
Hương, Lục Thao, Hồng Đạo Thái, Kim Bá Tông và Viên Xương Cơ. Đọ
sức bát cổ với phòng xã núi Phất Thủy đương nhiên cũng phải do năm
người bọn họ ra mặt. Lục Thao nói:

- Tài chế nghệ em vợ ta còn hơn cả ta nữa kia.

- Thật sao?

Dương Thạch Hương mừng rỡ, y biết tính của Lục Thao, Lục Thao tên

hiệu là Lục Quân Tử, gã tuyệt đối sẽ không nói khoác.

- Thế tốt quá rồi, vậy để Trương công tử thay chỗ Hồng Đạo Thái.

Thanh Phổ xã chúng ta lần này nếu có thể khiến cho phòng xã núi Phất
Thủy kia tâm phục khẩu phục thì chúng ta biên tập lại rồi chọn ra tuyển tập
mấy cuốn văn bát cổ đem bán ở hai phủ Tô Châu, Tùng Giang, vừa kiếm
được tiền lại có thể phô trương thanh thế.

Lúc đó văn xã các nơi phần lớn có các hiệu sách để ủng hộ, các thành

viên văn xã sẽ đoán trước xu thế thời đại để sáng tác ra một vài bài bát cổ
văn theo xu hướng thịnh hành lúc bấy giờ, biên soạn thành tập san rồi đem
tới các hiệu sách. Các văn xã có tiếng tăm thì các tập san của họ cũng bán
chạy hơn. Mấy trăm vạn nho đồng của hai kinh, mười ba tỉnh, thậm chí cả
sinh đồ còn phải nhờ vào mấy cuốn sách đó để nắm bắt xu thế đang thịnh
hành của văn bát cổ lúc bấy giờ. Việc này trở thành một tục lệ mới. Chế
nghệ cũng phải theo thời thượng, bởi văn bát cổ, cũng giống như rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.