LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 232

Ta cố gắng không rên rỉ. 1 đêm cuốc bộ khác với Lavinia không có

trong chương trình buổi tối của ta. Nhưng ta phải thừa nhận bản thân có tò
mò. Cô và Don đã cãi nhau về vấn đề gì vừa nãy vậy? Tại sao cô lại muốn
nói chuyện với ta sớm hơn? Và bọn ta đang đi đến đâu? Với đôi mắt bão tố
và chiếc mũ lưỡi trai đen chụp lên tóc, Lavinia trông phiền muộn và kiên
định, ít giống với 1 chú hươu cao cổ nhút nhát, mà giống với 1 con linh
dương kích động. Ta đã gặp bố cô, Sergei Asimov, biểu diễn 1 lần với
Moscow Ballet. Ông đã có cái biểu cảm y hệt thế trên gương mặt trước khi
bắt đầu 1 điệu nhảy quan trọng.

Ta muốn được hỏi Lavinia chuyện gì đang xảy ra vậy, nhưng thái độ

của cô nói rõ rằng cô đang không trong tâm trạng nói chuyện. Dù sao thì,
chưa phải bây giờ. Bọn ta đi bộ trong im lặng khỏi thung lũng và xuống
đường phố Berkeley.

Hẳn đã phải tầm nửa đêm khi bọn ta tới được công viên Nhân Dân.

Ta đã không đến đây kể từ 1969, khi ta dừng chân để trải nghiệm thể

loại nhạc hippi hấp dẫn và điện hoa nhưng thay vì thế lại thấy bản thân
ngay giữa 1 cuộc náo loạn. Hơi cay, súng săn, và dùi cui của cảnh sát chắc
chắn không hề hấp dẫn. Ta đã phải huy động tất cả sự kiềm chế thần thánh
để không bộc lộ thể thật và làm nổ tung tất cả mọi người trong bán kính 6
dặm thành than.

Giờ, hàng thập kỉ sau, công viên bẩn thỉu nhìn giống y hệt như thể nó

vẫn đang chịu đựng hậu quả. Bãi cỏ màu nâu rải rác những chồng quần áo
bị vứt đi và biển hiệu bìa cứng chống đỡ câu khẩu hiệu được vẽ bằng tay
như KHÔNG GIAN XANH KHÔNG PHẢI PHÒNG NGỦ TẬP THỂ và
CỨU LẤY CÔNG VIÊN CỦA CHÚNG TA. Vài gốc cây chứa cây cảnh và
chuỗi hạt, như lăng mộ bị sụp đổ. Vỏ lon tràn ngập. Người vô gia cư ngủ
trên băng ghế dài hoặc om sòm về cái xe đẩy đi chợ toàn những vật dụng cá
nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.