LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 234

Lavinia nắm vai ta "Này, Apollo. Thời gian rất ít. Đào đã kể với bọn

tôi những gì cậu ta nhìn thấy ở Nam California, nhưng cậu ấy tới đây quá
trễ để có thể giúp. Cậu ấy đã phá hỏng đôi cánh khi tới đây nhanh nhất có
thể. Cậu ấy muốn anh trực tiếp kể với cả nhóm những gì đã xảy ra ở Nam
Cali"

Ta quan sát những khuôn mặt trong đám đông. Tinh linh tự nhiên

trông kinh hãi, e sợ, và tức giận - nhưng đa số mệt mỏi với việc giận dữ. Ta
đã nhìn thấy biểu cảm đó ở rất nhiều các tiên cây những ngày gần đây trong
nền văn minh của loài người. Chỉ còn quá nhiều sự ô nhiễm mà thực vật
nhìn chung có thể hít thở, ăn uống, và xáo trộn cành lá trước khi bắt đầu
mất đi tất cả hy vọng.

Giờ Lavinia muốn ta phá hủy linh hồn họ hoàn toàn bằng việc liên hệ

những gì đã xảy ra với người đạo hữu của họ ở Los Angeles, và những tàn
phá kinh khủng nào đang đến với họ vào ngày mai. Nói cách khác, cô
muốn ta bị giết bởi đám đông những bụi rậm giận dữ.

Ta nuốt khan "Ừm..."

"Đây. Cái này có thể giúp" Lavinia quăng balo khỏi vai. Ta không để ý

quá tới việc nó trông cồng kềnh như thế nào, bởi vì cô luôn hành quân với
nhiều dụng cụ. Khi cô mở nó ra, điều cuối cùng ta mong chờ là cây ukulele
của ta - sạch bong như mới và đã lên dây.

"Làm thế nào...?" ta hỏi, khi cô đặt vào tay ta.

"Tôi trộm nó từ phòng anh" cô nói, như thể đây rõ ràng là những gì

bạn bè làm cho nhau "Anh ngủ kiểu mãi mãi. Tôi đưa nó cho 1 người bạn
hay sửa chữa nhạc cụ - Marilyn, con gái của Euterpe. Anh biết đấy, Nàng
thơ Âm Nhạc"

"Ta - ta biết Euterpe. Tất nhiên. Biệt tài của bà ấy là sáo, không phải

ukulele. Nhưng dây đàn của bàn phím giờ đã hoàn hảo rồi. Marilyn hẳn... ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.