LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 339

hay cái cách những chất độc xác sống khiến ta có mùi thế nào. Không may,
tình trạng của ta là quá khả năng chữa trị của bất kì tinh linh tự nhiên nào.

Khi họ rời đi, một người thì thầm với bạn "1 khi nó trở nên đen hoàn

toàn..."

"Tôi biết" bạn cô nói "Với đêm trăng máu sao? Anh chàng tội

nghiệp..."

Ta quyết định lờ họ đi. Dường như đó là cách tốt nhất để không vỡ òa

trong nước mắt.

Lotoya - người hẳn là 1 tiên cây tùng bách, dựa vào nước da màu rượu

đỏ và kích cỡ ấn tượng của cô - cúi xuống cạnh ta và đặt những thứ đồ cô
lấy được từ trong xe tải. Ta đào bới điên cuồng - không phải để tìm cung
hay ống tên của ta, hay thậm chí ukulele, nhưng là chiếc cặp. Ta suýt ngất
đi vì nhẹ nhõm khi tìm thấy cái lọ Smucker bên trong, vẫn nguyên vẹn.

"Cảm ơn" ta nói với cô.

Cô gật đầu ủ rũ "1 lọ mứt ngon thật khó để tìm"

Reyna vật lộn để ngồi dậy giữa những thần nông quấy rầy xung quanh

"Chúng ta đang lãng phí thời gian. Ta phải về trại!"

Lavinia nhướn đôi lông mày hồng "Ngài sẽ không đi đâu hết với cái

chân đó, Pháp quan. Thậm chí nếu ngài có thể, ngài cũng không giúp được
gì nhiều đâu. Chúng tôi có thể chữa trị nhanh hơn nếu ngài chỉ cần thư
giãn..."

"Thư giãn? Quân đoàn cần tôi! Họ cần cả em nữa, Lavinia! Làm sao

em có thể rời bỏ như thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.