LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 373

suất khi hắn suy đi tính lại tất cả những khía cạnh "Như thế quá thuận lợi.
Cậu đang tính toán gì vậy, Zhang?"

"Hoặc là tôi giết hai người, hoặc tôi chết" Frank nói "Chỉ vậy thôi.

Vượt qua được tôi, và các ngài có thể tiến thẳng vào trại. Tôi sẽ ra lệnh
những quân lính còn lại đứng sang một bên. Ngài có thể diễu hành ăn mừng
chiến thắng khắp Rome Mới như hằng mong muốn" Frank quay lại một
trong số những người bạn "Cậu nghe rõ rồi chứ, Colum? Đó là mệnh lệnh
của tôi. Nếu tôi chết, cậu hãy chắc chắn nó sẽ được thực hiện"

Colum mở miệng nhưng hẳn không hề tin bản thân đủ để nói điều gì.

Cậu chỉ gật đầu rầu rĩ.

Caligula cau mày "Spolia opima. Quá cổ xưa. Nó chưa từng xảy ra kể

từ..."

Hắn ngừng lại, có lẽ đang nhớ loại lính nào mình từng có: những tên

Germani "nguyên thủy", kẻ coi đấu tay đôi là một cách xứng đáng nhất để
đánh giá người chỉ huy có thể thắng trận chiến hay không. Trong khoảng
thời gian xa xưa, người La Mã cũng cảm thấy như vậy. Vị vua đầu tiên,
Romulus, đã tự mình đánh bại vua của kẻ thù, Acron, lột sạch của ông ta áo
giáp và vũ khí. Hàng thế kỉ sau đó, các tướng quân La Mã cố gắng cạnh
tranh với Romulus, tìm kiếm những chỉ huy bên đối thủ trên mặt trận để
đấu tay đôi, để họ có thể đạt được spolia opima. Đó là biểu hiện tối thượng
của lòng dũng cảm đối với bất kì người La Mã chân chính nào.

Mánh khóe của Frank thông minh. Các hoàng đế không thể từ chối thử

thách này mà không bị mất mặt trước các tướng lính. Mặt khác, Frank đã bị
thương nghiêm trọng. Cậu khó có thể thắng được mà không có sự giúp đỡ.

"2 đấu 2!" ta hét lên, thậm chí bất ngờ với bản thân "Ta sẽ chiến đấu!"

Điều này khiến những tên lính của hoàng đế cười thêm 1 tràng nữa.

Commodus nói "Ngày càng hay ho!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.