LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 139

Nửa tiếng sau, cửa mở, ông Thiết vui mừng đi tới vỗ vai tôi, nói:
“Được rồi, cô ấy đã là người của anh, ngày mai anh đưa cô ấy về”.
Tôi ngơ ngác, không biết ông Thiết đã nói gì mà biến cô ta thành
người của tôi? Tôi thấy khó hiểu, thấy vui mừng, giống như
máu từ tim chảy khắp cơ thể rồi lại về tim.

Ông Thiết thấy tôi ngơ ngác vui mừng, ông nghiêng người, ghé
vào tai tôi nói nhỏ: “Cô ấy có đưa ra điều kiện”.

Tôi hỏi: “Điều kiện gì?”.

Ông Thiết nói: “Phá xong khóa mật mã Quang phục số Một sẽ
quay về và đem theo một người”.

Tôi hỏi: “Ai?”.

Ông Thiết nhìn tôi kì lạ, nói: “Người này còn bí mật, tôi làm sao
biết được!”.

Tôi cười. “Cô ấy phá được khóa mã Quang phục số Một, thì đừng
nói gì đưa một người đi, đưa cả một trái núi đi cũng được”.

Sáng sớm hôm sau, tôi đưa Y Y đi, đồng thời đem theo một cái
hòm do ông Thiết trao, cái hòm bằng sắt rất to và nặng, đầu một
sợi dây đỏ thò ra ngoài cái hòm sắt. Trong hòm đựng gì, ông
Thiết không nói, nhưng tôi thấy sợi dây cháy chậm (sợi dây đỏ)
là biết cấp độ bảo mật của nó rất cao, thuộc loại tuyệt mật, chắc
chắn có liên quan đến việc phá khóa mã Quang phục số Một,
tuyệt đối không được để xảy ra sai sót. Nói cách khác, nếu dọc
đường gặp chuyện bất trắc gì, việc đầu tiên tôi làm không phải
là bảo toàn tính mệnh cho mình, mà phải kéo sợi dây cháy
chậm, để tất cả những bí mật trong đó thành than...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.