LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 137

Tôi nói: “Lúc này không thể được nữa rồi!”.

Chợt cô xông đến trước mặt tôi, đe dọa: “Em không nghe anh
đâu!”. Nói xong cô định bỏ đi.

Tôi giữ cô lại, hỏi cô định đi đâu. Cô nói: “Đi tìm lãnh đạo, em
không đi đâu cả!”.

Cô nhìn tôi hồi lâu, bỗng nghiến răng nghiến lợi hỏi tôi bằng
giọng trách cứ: “Rốt cuộc thì anh là ai? Em ghét anh lắm!”.

Hải Ba khuyên cô ngồi lại, tôi nói với cô ta: “Xem ra cô vẫn chưa
hiểu chúng tôi, vậy cô có muốn hiểu không? Tôi nghĩ, dù sao thì
tôi đã quyết định rồi, nói thật, tôi là Phó viện trưởng Viện
nghiên cứu 701, trong tay tôi có quyền lực tối cao, chỉ cần chúng
tôi chọn, không ai có thể từ chối, chỉ có thể đi theo chúng tôi
thôi”.

“Em không đi thì sao?”.

“Không thể có khả năng ấy”.

“Em van anh”.

“Tôi không đồng ý”.

Im lặng một lúc, tôi bắt đầu thuyết phục cô ta: “Y Y, cô đã từng
nói, tôi cũng biết, cô là một trí thức yêu nước, nếu an ninh quốc
gia cần đến cô, tôi nghĩ cô sẽ không từ chối, cô sắp tham gia vào
một công việc liên quan trực tiếp đến an nguy quốc gia, rất
thiêng liêng. Tôi mong cô đừng phản ứng tiêu cực, hãy điều
chỉnh tình cảm, đi với chúng tôi”.

Cô ta nhất quyết không, sống chết gì cũng không đi với tôi. Cuối
cùng, Hải Ba nghĩ ra một diệu kế, khuyên cô, mà cũng là nói dối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.