LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 208

điện cụ thể để vào việc, giải mã được một bức tức là thu hoạch
được một bước, tôi tin rằng lượng tích lũy đến một mức độ nào
đó, sẽ có sự thay đổi về chất”.

Y Y nói: “Tất nhiên, nếu anh giải mã hoàn chỉnh được cả chục
nghìn bức điện mật như thế chắc chắn đấy là công lớn. Nhưng
mà, chờ cho đến khi chúng ta tích lũy được một lượng lớn như
thế, mật mã này có thể đã quá thời hạn sử dụng, bị vứt bỏ đi rồi.
Tôi vừa nói, chúng ta không nên trông chờ bức điện mật này
như là một con gà có thể từ đẻ trứng, có thể một biến thành ba.
Không thể. Nó là nó. Một con gà vừa không đẻ được trứng, lại
không thể biến thành phượng hoàng. Anh Hồ, anh thử nghĩ, cứ
coi như mỗi tuần anh giải được một bức điện, vậy bao giờ mới
được một nghìn bức đấy?”.

Nhị Hồ bực bội: “Đây chỉ là cái lý thuyết luẩn quẩn mù quáng
của cô”.

Y Y cao giọng: “Tại sao gọi là luẩn quẩn mù quáng?”.

Tôi ngửi thấy ở đấy có mùi thuốc súng, vội đứng ra hòa giải. Y Y
vẫn một mực chưa chịu, giọng cay nghiệt: “Anh Hồ, không giấu
gì anh, công việc anh làm trước kia gọi là dịch mật mã, còn hiện
nay là làm công việc của người thợ phân tích bậc cao”.

Nhị Hồ kinh ngạc: “Cô nói sao? Tôi làm công việc của người thợ
phân tích bậc cao à? Trong cái khu nhà kia có biết bao nhiêu thợ
phân tích, tại sao đến lúc này vẫn chưa giải mã được một bức
điện mật nào? Ngày nào cô chẳng đọc báo cáo phân tích của họ,
được mấy phần nghìn của một chữ, một từ, thỉnh thoảng lại còn
râu ông nọ cắm cằm bà kia”.

Y Y nói: “Cho nên họ chỉ là những người phân tích bình thường,
còn anh là thợ bậc cao”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.