LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 210

cần mở được két bảo mật, không có chìa khóa cửa tôi vẫn đập vỡ
kính cửa sổ để vào”.

Tôi lắc đầu, lặng lẽ nhìn Nhị Hồ. Xem ra Nhị Hồ đã già rồi, anh
không biết rằng, mấy năm nay cùng với kĩ thuật máy tính điện
tử của phương Tây, nghiên cứu thiết kế mật mã và phá khóa mật
mã đã có một cuộc cách mạng lớn. Bây giờ chìa khóa mật mã và
mật mã đã hợp nhất thành một khối, giống như kĩ thuật hợp
kim, nhôm và sắt hợp thành một loại vật liệu mới, anh làm sao
tách nó ra nổi?

Hôm ấy, sau khi nói chuyện với Nhị Hồ, tôi bỗng nảy sinh ý nghĩ
phải đi Liên Xô một chuyến. Ông Androv không trả lời thư tôi,
chẳng nhẽ tôi không thể đích thân đi Liên Xô tìm ông được sao?

21

Suy nghĩ của tôi nhanh chóng được Tổng cục ủng hộ, ông Thiết
chỉ thị cho tôi thu xếp công việc ở nhà, đi nhanh, về nhanh.
Trước ngày lên đường, tôi gặp Y Y để nói chuyện. Tôi tìm thấy cô
ở trong rừng khi đang cho lũ sóc ăn bánh quy. Từ hôm biết
chuyện của Vũ, cô tỏ ra dửng dưng với tôi, thấy tôi, vờ như
không thấy, cứ vậy đi sâu vào rừng. Tôi gọi, cô đứng dưới gốc cây
chờ tôi đi tới, nói với giọng khó chịu: “Đến làm công tác tư tưởng
cho em đấy à? Sợ em tự tử hay bỏ việc không làm?”. Không chờ
tôi trả lời, cô nói tiếp: “Anh đừng lo, em không có sự từng trải
phức tạp như anh, cũng không giác ngộ được như anh, nhưng
cũng có hiểu biết tí chút. Cho nên anh khỏi phải lo, em không tự
tử để có lỗi với mọi người, có lỗi với cha mẹ, cũng không bỏ việc
để có lỗi với Đảng, với nhân dân, có lỗi với bác Thiết, chị La và
anh. Từ nay về sau em sẽ đi làm đều đặn, anh yên tâm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.