LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 44

ngớ ra, cái con chó đực mà anh ta nói không ở đấy, ở đấy có hai
con chó, một là con chó mẹ là của nhà khách, còn con kia của
nhà ăn tập thể đơn vị. Con chó này là anh em cùng mẹ với con
chó đực (lúc này không có ở đấy) đúng là chó cái.

Nghe người phụ trách nhà khách nói, mọi người đều giật mình.

Thủ trưởng vỗ vai tôi, nói: “Xem ra, anh đưa về cho chúng tôi
một báu vật sống”. Rồi ông nói với giọng ra lệnh: “Bố trí chỗ ăn ở
cho cậu ta theo tiêu chuẩn cán bộ, ngoài ra, tìm cho cậu ta một
cặp kính đen, tối nay tôi sẽ nói chuyện”.

9

Tối hôm ấy, Thủ trưởng và Cục trưởng của tôi cùng mấy người
nữa đến nhà khách, họ đem theo hai chục máy ghi âm và hai
chục tín hiệu moóc khác nhau, bày ra trong phòng họp, chuẩn
bị trắc nghiệm thính lực của Bỉnh. Trắc nghiệm thế này: Để Bỉnh
nghe một tín hiệu, rồi cho cậu ta một khoảng thời gian để phân
biệt đặc điểm tín hiệu, sau đấy cho cậu ta hai chục tín hiệu khác
nhau, xem cậu ta có nhận ra tín hiệu đầu tiên không. Cảm giác
ấy giống như lúc này ngồi trước mặt Bỉnh có hai chục người,
tuổi tác và giọng nói cơ bản giống nhau, ví dụ cùng lứa tuổi 20,
người cùng một vùng, đầu tiên để anh A nói với cậu ta vài câu,
sau đấy hai chục người trong đó có cả A, lần lượt nói chuyện, để
xem giữa đám người như vậy Bỉnh có nhận ra giọng của A hay
không.

Tất nhiên, nếu hai mươi người này đều là người Trung Quốc, nói
tiếng Trung Quốc thì tôi rất tin Bỉnh. Nhưng tình hình lại không
thế, bởi Bỉnh không hiểu tín hiệu moóc, có lẽ cậu ta cũng chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.