LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 86

thoáng buồn, ông ôm tôi, nói: “Anh lên tàu đi, chúc anh thượng
lộ bình an!”.

Chúng tôi chia tay nhau.

Tôi vào trong toa được một lúc thì có người gõ cửa. Người vào là
đồng chí Phi Cơ, tay chị xách một chiếc cặp đen. Tôi cũng có một
chiếc cặp giống như vậy, đang để trên mặt bàn. Chị để cái cặp
của mình lên cặp của tôi, nói cho tôi mật mã cặp của chị. Lúc đi,
chị xách theo cặp của tôi. Tôi không biết trong cặp của chị có thứ
gì, nhưng biết đấy là thứ quý hơn sinh mạng tôi, nếu dọc đường
có gặp chuyện bất trắc, đầu tiên tôi không bảo vệ sinh mạng
mình mà bảo vệ thứ cất trong cặp kia.

Cảm ơn lời chúc của thầy Androv, dọc đường tôi được bình an vô
sự.

2

Về đến Bắc Kinh, ngay ngày đầu tiên có người đến nhà khách nơi
tôi ở để lấy cái cặp của Phi Cơ trao cho tôi.

Hôm sau, một vị Phó Tổng cục trưởng phụ trách nghiệp vụ tiếp
tôi, ông tên là Thiết, hơn 50 tuổi, tóc bạc một nửa, trông có vẻ
già hơn tuổi, nhưng giọng nói sang sảng, dứt khoát, quả đoán,
giống như một vị tướng. Ông vốn là Thủ trưởng đầu tiên của
701, vì tính tình nóng nảy, thuộc cấp gọi ông là Địa Lôi. Hai năm
trước ông rời 701, lên giữ chức Phó Tổng cục trưởng thường
trực, phụ trách công tác nghiệp vụ. Thư kí của ông tên là Lí, còn
trẻ, biết tiếng Nga, trước ngày tôi đi Liên Xô, chúng tôi đã từng
làm việc với nhau mấy tháng. Không thân nhau lắm, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.