LẶNG NHÌN ĐỜI QUA NHỮNG THANH ÂM - Trang 111

6

S

u Kyi nhận ra ngay chuyển biến to lớn nơi Tin Win. Lúc ấy, bà

đang ngồi trước cổng lo lắng đợi cậu về. Con đường hết sức gồ ghề.
Mưa lớn liên tục trong hai ngày khiến đất nhão nhoẹt, đã thế xe bò lại
cày thêm những đường sâu hoắm. Ánh nắng hong khô bùn lầy, và giờ
đây mặt đất cứng lại, lởm chởm đầy ổ gà cùng vết lún, ngay cả người
mắt sáng còn thấy khó đi. Liệu để thằng bé tự mình đi đứng vào một
ngày thế này có phải ý hay? Nhưng rồi bà nhận ra chiếc váy longyi
màu đỏ lẫn xanh cùng áo phông trắng của cậu dần tiến lên ngọn đồi.
Song cách cậu bước đi đã đổi khác. Đó có phải Tin Win không?

Đêm ấy, cậu hoạt ngôn hơn tất thảy mọi ngày. Cậu ríu rít kể cho bà

đủ mọi chuyện về sư thầy U May, về cảm giác thích thú khi một mình
dấn bước xuống đường từ cổng khu tịnh xá, về thói lơ đễnh nên vồ ếch
và phát cáu, song từ nay về sau, cậu định sẽ tự đi mà không nhờ bà
giúp. Cậu tâm sự về những náo động, những âm thanh của lông vũ
cùng lá tre đang nhẹ nhàng liệng xuống mà cậu nghe thấy, những nhịp
tim rộn rã tựa hồ tiếng xướng ca. Su Kyi thích thú trước sức tưởng
tượng ấy.

Tin Win không hề nhắc đến Mi Mi, và bà Su Kyi bối rối chẳng biết

chuyện gì đang xảy ra với cậu. Nếu thường ngày, cậu chỉ lặng lẽ ngồi
ở góc nhà suốt vài giờ liền thì lúc này đây, cậu cứ nhấp nhổm không
yên. Cậu đi tới đi lui, hết ra vườn lại vào nhà. Bỗng dưng, cậu trở nên
hứng thú với khu chợ, cậu thắc mắc tại sao cứ năm ngày chợ mới họp
một lần và luôn miệng hỏi khi nào mới đến dịp kế tiếp. Sức ăn của cậu
sút kém, đến ngày thứ ba, cậu chỉ uống mỗi trà. Bà Su Kyi đành bó
tay. Tin Win bị ốm, điều đó thì rõ rồi, song cậu khăng khăng mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.