LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 45

BÌNH MINH MƯA



T

àu thuỷ đến Navôlôki vào nửa đêm. Thiếu tá Kuzmin bước ra boong.

Trời mưa phùn. Bến vắng tanh, chỉ có một cây đền lồng leo lét.

Đâu, tỉnh ở đâu? Kuzmin nghĩ. Trời tối, mưa rơi. Thật chẳng ra làm sao

hết!

Chàng co rúm người, cài lại cúc áo choàng da. Từ mặt sông, gió lạnh

thổi vào. Kuzmin tìm thuyền phó, hỏi xem tàu có đỗ lâu ở Navôlôki không.

- Khoảng ba tiếng. - Thuyền phó trả lời. - Còn tuỳ việc dỡ hàng. Đồng

chí hỏi làm gì? Đồng chí còn đi tiếp cơ mà.

- Tôi phải chuyển hộ anh bạn cùng nằm quân y viện một bức thư cho vợ

anh ấy. Chị ấy ở đây, ở tỉnh này.

- Vậy thì anh phải đi thôi! - Thuyền phó thở dài. - Trời tối như mực.

Nhớ nghe còi, kẻo rớt lại đấy nhé!

Kuzmin xuống bến, trèo lên trên những bậc thang trơn nơi bờ sông

dựng đứng. Nghe có tiếng mưa rơi tí tách trong những bụi cây. Chàng dừng
một lát cho mắt quen với bóng tối và nhìn thấy một cỗ xe xộc xệch với con
ngựa buồn bã. Mui xe đã giương và từ trong xe vẳng ra tiếng ngáy.

- Này ông bạn! - Kuzmin nói lớn. - Ông ngủ quên để xe đi qua thiên

đàng mất rồi.

Người đánh xe cựa mình, chui ra, hỉ mũi, lấy vạt áo lau, rồi mới hỏi:

- Đi hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.