LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 47

phía trong. Mưa rơi lộp độp trên mui. Những con chó sủa xa. Mùi thìa là,
mùi hàng rào ướt và hơi ẩm của sông bốc lên. “Ít nhất cũng đã một giờ
sáng”, Kuzmin nghĩ. Thực vậy, quả chuông rạn trên một gác chuông nhà
thờ đâu đấy điểm một tiếng ngay lập tức sau khi anh nghĩ.

Giá mình cứ ở đây cho đến hết phép. Chàng lại nghĩ. Chỉ riêng không

khí này cũng đủ làm tiêu tan những điều phiền muộn sau khi mình bị
thương. Mình sẽ kiếm một căn phòng có cửa sổ mở ra vườn. Trong một
đêm như đêm nay mình sẽ mở toang cửa sổ, nằm xuống trùm chăn kín mà
nghe mưa gõ trên những cây ngưu bàng.

- Vậy ra đồng chí là chồng chị ấy?

Ông lão đánh xe hỏi.

Kuzmin không đáp. Ông lão tưởng viên sĩ quan không nghe rõ nhưng

không dám hỏi lại.

Đúng là chồng. Ông lão phán đoán. Thế mà thiên hạ nói láo là chị ấy đã

bỏ chồng từ trước chiến tranh. Rất láo toét.

- Đồ quỷ! - Ông lão với lấy dây cương, cho con ngựa gầy còn da bọc

xương một cái vụt. - Cứ sục vào chỗ lầy mà đi!

Thật vớ vẩn, tàu trễ, mãi đến đêm mới tới đây. Kuzmin nghĩ. Tại sao

Basilốp (người bạn cùng nằm viện với anh) khi biết mình sẽ đi qua
Navôlôki lại nhờ chuyển thư tận tay cho vợ anh ta? Thế là đành phải đánh
thức họ dậy, có trời mới biết thiên hạ sẽ nghĩ gì về chuyện ấy!

Basilốp là một viên sĩ quan cao lớn, hay giễu cợt. Anh nói nhiều và

thích tán dóc. Trước khi nói một câu gì sâu sắc, anh cười không ra tiếng
một lúc đã. Trước kia, khi chưa được huy động vào quân đội, Basilốp giúp
việc một đạo diễn điện ảnh. Tối nào anh cũng kể tỉ mỉ cho bạn bè cùng
phòng nghe những cuốn phim nổi tiếng. Anh em thương binh thích nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.