LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 49

- “Những kẻ lưu vong đất khách quê người, những kẻ lãng du và những

nhà thơ”. - Basilốp giễu cợt tuyên bố. - Ai mà chả muốn được như họ,
nhưng rồi chẳng làm nên gì hết.

- Anh trích thơ ai đấy?

- Của Vêlôsin. Nhưng vấn đề không phải là ở chỗ đó. Tôi nhìn anh như

thế là vì tôi ghen với anh.

- Anh ghen với tôi cái gì kia chứ?

Basilốp xoay đi xoay lại cái cốc trong tay, ngả lưng vào thành ghế và

nhếch mép cười. Hai người ngồi ở cuối hành lang quân y viện, bên một
chiếc bàn mây. Bên ngoài cửa sổ, gió uốn cong những cây non, reo lên
trong lá và đưa bụi bay đi. Một đám mây trĩu nước từ ngoài sông đang tiến
vào thành phố.

- Tôi ghen gì với anh? - Basilốp hỏi lại và đặt bàn tay hồng hào của anh

ta lên tay Kuzmin. - Tôi ghen với anh vì tất cả, ghen cả với bàn tay anh.

- Tôi không hiểu gì hết. - Kuzmin nói và khẽ rụt tay ra. Bàn tay lạnh lẽo

của Basilốp chạm vào làm chàng khó chịu. Nhưng để Basilốp khỏi nhận
thấy điều đó, chàng cầm lấy chai rượu vang và bắt đầu rót.

- Anh mà lại không hiểu! -Basilốp bực bội đáp. Anh ta im lặng một

chút, nhìn xuống và nói. - Giá mà chúng ta được đổi chỗ cho nhau nhỉ!
Nhưng thôi, nói chuyện ấy làm quái gì! Hai ngày nữa anh đã đến Navôlôki.
Anh sẽ gặp Olga Anđrêepna. Nàng sẽ bắt tay anh. Vì thế mà tôi ghen. Giờ
thì anh hiểu rồi chứ?

- Sao anh lại nói thế! - Kuzmin bối rối. - Anh rồi cũng sẽ gặp vợ anh kia

mà.

- Nàng không phải là vợ tôi - Basilốp trả lời, giọng gay gắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.