LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 50

- May mà anh không dùng chữ “phu nhân”. - Kuzmin lẩm bẩm.

- Nàng không phải là vợ tôi. - Cũng vẫn gay gắt như thế, Basilốp nói. -

Nàng là tất cả. Tất cả cuộc đời tôi. Nhưng thôi ta không nói chuyện ấy nữa!

Basilốp đứng lên và đưa tay cho Kuzmin:

- Vĩnh biệt anh. Xin anh đừng giận tôi. Tôi cũng không đến nỗi tồi hơn

những người khác.

Chiếc xe đi lên đê. Trời càng tối hơn. Trên những cây bạch liễu cổ thụ

mưa ngái ngủ từ những chiếc lá lao xao rơi xuống. Vó ngựa đập trên cầu lát
ván.

“Xa thực!” Kuzmin thở dài và nói với ông lão đánh xe. - Bác đợi tôi bên

cạnh nhà nhé! Rồi đưa tôi trở lại bến…

- Được thôi - Ông lão bằng lòng ngay tức khắc và nghĩ. Không, thế thì

không phải chồng rồi. Chồng thì thế nào cũng ở lại vài ba ngày chứ. Chắc
người ngoài.

Bắt đầu đến một con đường đá cuội. Chiếc xe lúc lắc, cái bệ bằng sắt

kêu lạch cạch. Ông lão cho xe quặt sang vệ đường. Bánh xe êm ái lăn trên
cát ẩm. Kuzmin lại suy nghĩ.

Basilốp bảo ghen với chàng. Tất nhiên, anh ta chẳng ghen gì hết. Chẳng

qua anh ta đã dùng không đúng cái từ muốn nói ra. Sau cuộc trò chuyện với
Basilốp bên cửa sổ bệnh viện, Kuzmin, ngược lại, bắt đầu thấy ghen với
anh ta. “Lại không đúng từ rồi sao?” Kuzmin bực bội tự nhủ. Chàng không
ghen. Chàng chỉ tiếc. Chàng tiếc rằng mình đã bốn mươi, nhưng chưa bao
giờ có được một tình yêu như Basilốp. Lúc nào chàng cũng chỉ có một
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.