LẴNG QUẢ THÔNG - Trang 48

Basilốp kể, chờ đợi những câu chuyện của anh và ngạc nhiên vì trí nhớ của
anh. Basilốp nhận xét một cách khắt khe đối với người, sự kiện và sách vở.
Anh rất cứng cổ và giễu cợt bất cứ ai định phản đối mình. Nhưng Basilốp
giễu cợt một cách ranh ma - dùng lối nói đùa cạnh khoé và người bị anh
giễu thường hai ba giờ sau mới sực hiểu ra rằng mình bị Basilốp xỏ xiên và
cố nghĩ câu trả lời cho thực cay độc. Nhưng tất nhiên là đã muộn.

Một ngày trước khi Kuzmin đi, Basilốp đưa cho chàng một bức thư nhờ

chuyển cho vợ mình và lần đầu tiên Kuzmin nhìn thấy trên mặt Basilốp một
nụ cười bối rối. Rồi đêm ấy Kuzmin nghe thấy Basilốp trằn trọc trở mình và
khụt khịt mũi trên giường. Có lẽ anh chàng cũng chẳng đến nỗi khô khan
lắm, Kuzmin nghĩ. Hình như anh chàng đang khóc. Nghĩa là anh chàng yêu.
Và yêu một cách nồng nhiệt nữa là khác.

Suốt cả ngày hôm sau Basilốp không rời Kuzmin nửa bước, thỉnh

thoảng lại liếc nhìn chàng và tặng chàng chiếc bi đông phát cho sĩ quan.
Lúc Kuzmin sắp lên đường họ cùng nhau uống cạn một chai vang mà
Basilốp đã giấu được. - Sao anh cứ nhìn tôi chằm chằm thế?

Kuzmin hỏi.

- Thiếu tá thân mến ạ, anh là một người tốt. - Basilốp đáp. - Anh có thể

là một nghệ sĩ lắm.

- Tôi làm nghề họa đồ. - Kuzmin trả lời. - Mà những người họa đồ vốn

đã là những nghệ sĩ rồi.

- Vì sao?

Kuzmin trả lời lửng lơ:

- Vì họ là những kẻ lang thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.