LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 183

nhàng. Đầu tiên là đầu ngón tay, truyền đến một chút ấm, có lẽ là ngón trỏ,
sau đó anh biết là ngón giữa. Cô rụt rè khuếch đại diện tích tiếp xúc, dùng
tất cả ngón tay chạm vào lưng anh, sau đó đến lòng bàn tay.

Anh không hiểu cô làm thế nào để vượt qua nỗi sợ hãi của cô, thế nhưng
còn dám đến gần anh. Anh lẽ ra nên ngăn cản cô, để tránh cho mọi chuyện
lại không tiếp tục sai lầm, nhưng anh khát vọng cô gái này như thế, anh
muốn cô chạm vào anh, dù chỉ là một chút cũng tốt.

Cô cảm nhận được sự run rẩy của anh, trước kia cô sẽ cho rằng đây là ghét,
nhưng bây giờ cô biết không phải. Giờ khắc này, cô bạo gan chạm vào cảm
giác của anh, tất cả trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết… anh sợ hãi bị cô vứt
bỏ.

Anh có rất nhiều cảm xúc, nhưng không có cái nào là chán ghét. Cho dù có,
cũng không phải nhằm vào cô, mà là nhằm vào chính anh.

Cô cảm thấy như mình đang vuốt ve một con dã thú, đề phòng, vui sướng,
cảnh giác, thích thú, sợ hãi, khát vọng. . . . . . Các loại cảm xúc mâu thuẫn,
tất cả hỗn tạp vào nhau.

Anh khát vọng cô, người đàn ông này muốn cô, anh thích cô vuốt ve anh.
Phát hiện này khiến ngực cô thít chặt, gần như cho rằng tất cả chỉ là ảo giác
của cô.

Nhưng đây không phải, anh thích sự đụng chạm của cô, anh thích.

Cô có thể cảm nhận được rõ ràng, điều này thật sự khiến cô rất muốn khóc,
chỉ có thể chậm rãi qua lại nhẹ nhàng vỗ về, xác nhận.

A Lãng không tự chủ được nhắm mắt lại, hơi thở bất ổn hít vào một hơi,
cảm giác bàn tay ấm áp nhỏ bé của cô vỗ về tấm lưng ẩm ướt của anh, một
lần lại một lần, từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.