LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 184

Như vậy rất thoải mái, khiến anh gần như quên mất tất cả.

“Anh như vậy, sẽ bị cảm đó.”

Giọng cô ngọt ngào, mềm mại như tơ, xuyên qua màn sương, lướt qua vai
anh, chui vào lỗ tai anh.

Sự quan tâm của cô gái này khiến cổ họng anh thít lại, khàn khàn mở
miệng: “Em nên sợ hãi mới đúng.”

“Vì sao?” Cô khẽ hỏi.

Anh không trả lời, anh không muốn khiến cô nhớ lại.

“Bởi vì cha nào con nấy sao?” Tiếng nói của cô nhàn nhạt lại lọt vào t

A Lãng mím môi, mở hai mắt, hai tay cắm trong túi quần nắm chặt thành
quyền.

Như Nhân nhẹ nhàng vỗ về cơ bắp siết chặt trên lưng anh, lặng lẽ nói:
“Anh luôn luôn nghĩ như vậy, đúng không?”

Anh tiếp tục im lặng, cơ bắp càng thêm cứng ngắc.

“Anh không giống ông ta.” Cô thở dài, cái trán khẽ dựa lên lưng anh, nói:
“Em nói rồi, anh không giống ông ta. Có đôi khi trúc hỏng cũng vẫn sinh ra
được măng tốt.”

“Đáng chết, mẹ nó, anh làm em bị thương.” A Lãng tức giận khẽ mắng một
tiếng.

“Anh không làm em bị thương.” Cô nói cho anh.

“Làm ơn hãy nhìn lại mình đi, khắp người em toàn là vết thương, anh chỉ
quan tâm đến bản thân!” Anh cắn răng nói: “Sao em còn có thể ngây thơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.