LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 198

Cô bất giác phủ lên bàn tay to của anh, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay anh.
Anh nắm tay lại, cùng ngón tay cô giao nhau.

Cô phát hiện ra phía trên có vết sẹo cũ đã nhạt, sau đấy cô nhìn thấy trong
trận tuyết ở châu Úc, có người đàn ông lấy dao đâm anh bị thương.

Anh không che giấu. Anh để cô xem tất cả những gì đã trải qua, không hề
giấu giếm.

Cô bất giác xoay người vào lòng anh, nhìn đôi mắt đen sâu â của anh.

Trên cơ thể người đàn ông này có rất nhiều sẹo, cũ, mới, to, nhỏ, vết dao,
bỏng lửa, vết đạn. Mỗi khi cô khẽ vuốt qua những vết thương kia, cô có thể
nhìn thấy.

Anh ở Paris, ở Ai Cập, ở Newyork. . . . . . Ở Scotland, ở Nhật Bản, ở Thái
Lan. . . . . . Anh đã từng đi qua sa mạc, xuyên qua đầm lầy, leo lên núi cao,
tiến vào biển lớn, thậm chí đã từng đến Nam Cực. . . . . .

Anh đi đến những nơi cô chưa bao giờ nghĩ đến; anh gặp được những
chuyện cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Vì không thể cứu mẹ, cho nên anh đi cứu người khác. Hết lần này đến lần
khác lấy sinh mạng bảo vệ chính nghĩa.

Từng vết thương trên người anh đều khiến cô đau nhói. Cho dù đã khỏi
hẳn, đã qua rất nhiều năm, vẫn khiến cô cảm thấy đau lòng.

Vết sẹo mới nhất trên bụng anh trước kia cô đã nhìn thấy.

Cô đã thấy cuộc chiến đấu kia, thấy cô gái nhỏ kia, thấy người tấn công họ,
thấy anh làm chuyện gì.

A Lãng để cô xem, sau đấy chờ, nín thở chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.