LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 200

Anh sững sờ, đồng tử đen co rụt lại, tim đập thình thịch.

Cô không ngừng dịu dàng nhìn anh, chậm rãi nói: “Có lẽ có hơi bẩn, trên
người có vài vết thương, nhưng anh vẫn là anh hùng trong lòng họ. Một
anh hùng nhếch nhác, lấm lem, mặt mũi bầm dập, nhưng chắc chắn sẽ đứng
ở phía trước bảo vệ họ.”

Từng chữ cô nói nhẹ nhàng gõ vào lòng anh.

Cô gái trước mắt nở nụ cười dịu dàng, “Anh là anh hùng của em.”

Anh vẫn cho rằng cô rất ngây thơ, nhưng cô không ngây thơ. Thế giới của
cô không phải màu hồng. Cô nhìn thấu hiện thực, cô biết đời người tàn
khốc đến mức nào. Nhưng ngay cả khi như vậy, cô vẫn nguyện ý yêu anh.

Cô cảm thấy anh là anh hùng.

Tình cảm khó diễn tả bằng lời, lấp đầy lồng ngực.

A Lãng vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ đắm chìm trong nắng mai của cô, nghẹn
ngào nói: “Em thật kỳ diệu.”

Mắt Như Nhân hơi ẩm, đau lòng nói: “Kỳ diệu chính là anh

Cô biết rõ khi làm những việc này anh mệt biết bao nhiêu, đau đớn biết bao
nhiêu. Mỗi lần bất đắc dĩ phải ra tay dùng bạo lực đều tạo thành những vết
thương đầm đìa máu tươi trong lòng anh, một nhát lại một nhát, hết lần này
đến lần khác. Nhưng chưa bao giờ vì thế mà anh lùi bước, anh cũng không
để mình quên đi.

Anh rất ít khi trở về, vì phần lớn thời gian anh đều ở nơi nguy hiểm nhất.
Trước giờ, anh vẫn luôn nhận nhiệm vụ nằm vùng của Hồng Nhãn, để bản
thân trở thành mục tiêu rõ ràng nhất, hấp dẫn sự chú ý của kẻ địch, để đồng
bạn anh có đủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ, giải quyết vấn đề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.