LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 26

“Hai trăm?” Anh hỏi lại.

Như Nhân gật đầu, lúc này thật sự chỉ ước gì anh mau đi đi, thời gian hạnh
phúc luôn qua rất nhanh, tuy rằng cô rất muốn anh ở lại lâu một chút,
nhưng cô sắp thiếu khí thở rồi, anh mà không đi, cô sẽ hít thở không thông
rồi té xỉu cho coi.

Anh lấy ra hai trăm đồng đưa cho cô.

Cô cẩn thận cầm lấy, tránh đụng vào ngón tay đốt người của anh, vội vã
nhét tiền vào túi tạp dề.

Chuông điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.

Người đàn ông lấy điện thoại ra, vội bắt máy.

“Alo? Tôi đây.”

“Ừ, ừ, tôi hiểu rồi.”

“Được, không thành vấn đề.”

Anh cúp điện thoại, sau mới nghĩ ra trên tay mình còn cầm một túi rau dưa
lớn. Anh nhìn cô, lại nhìn trên tay rau dưa, sau đó mỉm cười, hỏi.

“Cô có thích rau tươi trộn bơ chưng với cơm

Một câu hỏi này anh nói thật trôi chảy, hơn nữa còn quá gần gũi, thật sự
thật quá gần gũi.

Đó tuyệt đối không phải ảo giác của cô, anh không chỉ đứng ở trước mặt cô
mà thôi, hô hấp ấm áp phất qua lỗ tai cô, giống như anh áp sát bên tai cô,
khiến cả người cô run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.