LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 40

dành cho khách chứ không ngã ngủ trên hành lang. Xong việc anh tiếp tục
đi lên cầu thang, về phòng m

Nhiều ngôi sao nhỏ từ mặt biển nhô lên, trèo lên màn trời đêm màu chàm,
lặng lẽ phát sáng lấp lánh.

Anh muốn ngủ, nhưng không biết vì sao lại không ngủ được.

Anh đã ở trong căn phòng này từ năm mười sáu tuổi, nhưng sau khi trưởng
thành, anh rất ít về. Anh rất thích căn nhà có cửa sổ to này, từ trong phòng
còn có thể nhìn trời xanh biển lớn, cho nên khi nhà chú Cảnh quyết định
chuyển đến vùng ngoại thành, anh chọn ở lại.

Căn nhà lớn mới xây ở vùng ngoại thành thật ra cũng có phòng của anh,
Cảnh Dã với Hiểu Dạ chưa bao giờ coi anh như người ngoài. Họ để riêng
cho anh một phòng, nhưng anh không giống chị Lam, có lẽ vì khi đến đây
đã quá lớn rồi nên anh luôn luôn không thể hòa nhập vào gia đình ấm áp
kia được.

Nhưng anh có một căn phòng.

Từ nhỏ đến lớn căn phòng này là căn phòng thật sự đầu tiên của riêng anh.

Phòng của anh.

Thật sự thuộc về anh.

Giường của anh, đèn của anh, bàn học của anh, thậm chí còn cả phòng tắm.

Tất cả mọi thứ trong căn phòng này đều là của anh, không cần dùng chung
với người khác, không phải đến chỗ thuê tạm.

Anh vĩnh viễn nhớ, ngày chú Cảnh dẫn anh vào đây, nói cho anh, nơi này là
của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.