LÃNG TỬ XINH ĐẸP - Trang 53

Cô tên Đàm Như Nhân, là bạn học cấp hai của anh, lúc ban ngày cô đã nói
vậy.

Có lẽ anh nhìn nhầm hoặc đơn giản là chuyện xảy ra lúc ban ngày đã khiến
cho anh buổi tối cũng mơ thấy cô, nhưng cảm giác kỳ lạ kia cứ quanh quẩn
trong lòng không đi.

Cho nên, anh đến chợ.

Anh chỉ đi chọn mua tạp hoá, anh tự nói với mình như vậy, sau đó thuận
đường nhìn cô gái kia, xác định một chút tình huống thôi. Tuy rằng chính
anh thực ra cũng không rõ, anh muốn xác định tình huống gì.

Nhưng từ trước đến nay anh rất tin tưởng trực giác của mình, cô gái kia có
vấn đề. Nhưng cô không ở đó, quầy hàng của cô không có người.

Ông chủ quán cách vách nói hôm nay cô chưa tới.

Cô không đến ngược lại càng khiến anh để ý. Muốn tđối với anh mà nói
chưa bao giờ là chuyện khó, hơn nữa anh biết có thể tìm được địa chỉ của
cô ở đâu.

Anh không có kỷ yếu cấp hai, nhưng Đồ Ưng có.

Cho nên anh đến nhà họ Đồ, đi qua nhà ăn cùng hành lang hoa, lên tầng
hai, trên giá sách trong phòng Đồ Ưng tìm được quyển kỷ yếu tốt nghiệp.
Cô nói là lớp bảy, anh lật đến trang lớp bảy, tìm được ảnh chụp của cô.

Cô bé trong ảnh chụp rất trẻ nhưng có vẻ u ám, dù là chân dung lớn hay là
ảnh cắt từ sinh hoạt hàng ngày, nhìn cô vẫn có chút âm trầm, trên mặt
không có chút tươi cười, chỉ đứng cứng ngắc.

Anh tìm được địa chỉ, điện thoại ở tuốt đằng sau sổ địa chỉ.

Điện thoại không có người tiếp, địa chỉ ở ngoại ô thành phố, không xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.