"Lãnh Dạ, anh không được phép đánh người, nếu không em sẽ không để
ý tới anh !" Bạch Tuyết không biết mình uy hiếp có tác dụng hay không,
thế nhưng cô nhất định phải thử một lần!
Ai biết?
"Cổn ——" Lãnh Dạ hướng về phía Cung Hàn gầm lên giận dữ. Cô gái
nhỏ của anh chưa từng uy hiếp anh, không ngờ lần này lại uy hiếp anh, anh
lại có một chút sợ, sợ anh không nghe, Bạch Tuyết sẽ cảm thấy khó chịu,
cho nên anh rống giận với Cung Hàn.
Một tiếng này tràn đầy lực phá, nhưng cũng tràn đầy vũ nhục, Cung Hàn
cũng không phải nhân vật nhỏ, nếu như bị người biết hắn bị người hô hắn
là cổn, tương lai sẽ còn như thế nào!
Cho nên hắn sẽ không đi! Ánh mắt của hắn bắt đầu xông máu!
Khuôn mặt Bạch Tuyết càng trở nên trắng bệch, trời ạ, lần này thảm!
Chẳng lẽ bọn họ phải ở chỗ này đánh nhau?
"Cung Hàn ngươi đi nhanh đi! Anh ấy sẽ không bỏ qua ngươi !" Bạch
Tuyết biết Lãnh Dạ là một người không dễ chọc, là một nhân vật nguy
hiểm, mặc dù Cung Hàn là hắc bang lão đại, thế nhưng Lãnh Dạ căn bản
cũng không có để vào mắt!
"Bạch Tuyết, ngươi đây là đánh giá thấp thực lực của anh, Cung Hàn này
sẽ không sợ anh ta ——" Cung Hàn cảm giác mình rất tệ, cư nhiên lại để
phụ nữ bảo vệ hắn! Rất không cam lòng!
"Cổn ——" lại là một tiếng bạo rống.
"Ai cổn còn không nhất định ——" Cung Hàn sắc bén gầm nhẹ, hắn
không sợ Lãnh Dạ động thủ, hắn cũng không thể nhịn được nữa! Nhìn hắn
không kiêng nể gì mà hôn Bạch Tuyết, khiến hắn cơ hồ phát điên.