"Vì sao không học những điểm tốt của anh!"
"Ngô ngô! !" Bạch Tuyết chính là không buông miệng, cắn Lãnh Dạ, dứt
khoát lắc đầu, người đàn ông này rất hung dữ , không cắn anh thì cắn ai?
Cắn anh trong lòng cũng bớt giận một chút.
Nghĩ đến hôm nay anh sờ soạng ngọn núi của Tiểu Long Nữ , không, có
thể còn cắn đỉnh núi của người phụ nữ đó, càng nghĩ càng giận, hàm răng
nhỏ trắng tinh bắt đầu dùng sức.
"Ti ——" Lãnh Dạ nhíu mày, đưa tay ra ngăn cản, khéo léo dùng lực một
chút, Bạch Tuyết bị ép liền thả miệng ra.
Trên vai Lãnh Dạ lập tức xuất hiện hai vết răng còn có đỏ sẫm vết máu,
trên miệng Bạch Tuyết cũng có dính máu ít máu của Lãnh Dạ .
Nếu như Bạch Tuyết biết thân phận thật sự của Lãnh Dạ đoán rằng cho
cô cắn cô cũng sẽ không cắn, nào có người nào dám cắn sói! Lại là một
Lang vương tu luyện ngàn năm! Cho cô mười lá gan của cô cũng không
dám!
Nhìn vết máu trên khóe miệng Bạch Tuyết, Lãnh Dạ nhíu mày thật sâu!
Nhưng còn Bạch Tuyết thì cười hì hì, đắc ý vạn phần.
"Hôm nay có phải anh dấu em ở bên ngoài ăn người phụ nữ khác?" Nghĩ
đến dấu vết trên người Tiểu Long Nữ , Bạch Tuyết cười nhạt một tiếng rồi
nói.
"Có ý gì?" Lãnh Dạ không hiểu, anh vì để cho Bạch Tuyết ghen, chỉ là
để Tiểu Long Nữ dựa sát vào người anh, cô gái nhỏ này là có ý gì? Cư
nhiên dám nhìn anh cười như vậy! Giống như anh đã làm chuyện gì phản
bội cô!