bình thường, biến thành người rồi, chẳng lẽ con của cô là quả trứng. Uống
sữa xong liền phá vỏ .
Lão nhị nằm ở trong lòng Bạch Tuyết , thân thể nhỏ thật ấm áp , thoải
mái cực kỳ. Hai tay bé ôm đại bạch thỏ, bẹp bẹp uống sữa, trong lòng vô
cùng hưng phấn.
Tất cả mọi chuyện đều bị Lãnh Dạ thu hết vào trong mắt, không nghĩ tới
thật sự là uống sữa liền có thể tiến hóa , đây chính là con trai của anh, nhìn
thật đáng yêu, anh thật muốn ôm sói con số hai một cái, thế nhưng, cúi đầu
nhìn nhìn thân thể của mình, cô đơn xoay người chuẩn bị rời khỏi.
"Yêu tuyết ——" sói con số hai vốn đang bẹp bẹp uống sữa, nhưng đôi
mắt bé vẫn để ý đến cha, khi Lãnh Dạ xoay người chuẩn bị rời đi, bé cấp
tốc rời khỏi vòng tay của Bạch Tuyết, chạy tới Lãnh Dạ, ôm lấy bộ lông
mềm mại ở cổ của Lãnh Dạ.
Đem miệng ghé sát tai Lãnh Dạ thì thầm.
"Cha, đừng đi!" Sói con số hai lo lắng nói.
Thật ra, Lãnh Dạ không phải là muốn rời khỏi, chỉ là tạm thời đi ra ngoài
một chút, anh yêu cô gái nhỏ trước mắt, mình bây giờ ở cái dạng này làm
sao có thể đối mặt với cô, trong lòng rất khó chịu, nhất là, vừa rồi khi Bạch
Tuyết khóc, gần như tim của anh muốn vỡ!
Lãnh Dạ giơ móng trước phóng tới trên người mập mạp của bé, nhẹ
nhàng vỗ vỗ, ý bảo anh sẽ không rời đi. Sói con số hai đem đầu ghét sát
vào người Lãnh Dạ , vuốt ve bộ lông của anh.
"Con thích yêu tuyết?" Bạch Tuyết đi tới, nhìn bé vẫn còn ôm yêu tuyết,
tò mò hỏi.