LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1234

"Lão đại, con qua đây, cái này là Cha con để lại cho con, sau này con gọi

là Lãnh Niệm Tiếc, nhũ danh gọi là Niệm Niệm." Trong mắt Bạch Tuyết
hàm chứa nước mắt mang vòng tay vào cho Lão đại . Cô không biết Lãnh
Dạ tại sao muốn khắc mấy chữ này trên vòng tay.

"Niệm?"

Chẳng lẽ sau này chỉ có thể tưởng niệm anh sao!

Nước mắt lại từ từ rơi xuống.

"Mẹ, Cha là đi nơi nào?" Niệm Niệm khổ sở hỏi.

"Mẹ cũng không biết!"

Bạch Tuyết hít một chút mũi, lại lấy ra chiếc vòng tay thứ hai.

"Lão nhị, cái này là cha con để lại cho con, sau này con gọi là Lãnh Ức

Thiên, nhũ danh là Ức Ức."

"Mẹ, tại sao lại muốn thêm một chữ 'Ức'? Con thích gọi Lãnh Thiên

hơn." Lão nhị lãnh khốc nói.

"Mẹ hi vọng con có cuộc sống vui vẻ, Lãnh Thiên? Thật không dễ dàng

làm cho người ta muốn thân thiết với con! Nên Mẹ không thích."

"Được rồi, sau này Mẹ cứ gọi con là Ức Ức đi." Lão nhị bất đắc dĩ cười

cười.

Bạch Tuyết lại cầm lên chiếc vòng tay thứ ba.

"Lão tam, cái này là cha con đưa cho con, sau này con gọi là Lãnh Thiên

Tầm, nhũ danh gọi là Thiên Tầm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.