LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1280

Cho nên Ức Ức mới nói như vậy.

"Chớ khẩn trương, ta chỉ xem cô ấy có phát sốt không? Không có ý gì

khác."

"Cô ấy rất tốt, không cần chú giả mù sa mưa quan tâm Bạch Tuyết."

Niệm Niệm cũng học Ức Ức gọi thẳng tên Bạch Tuyết, bọn chúng cũng lo
lắng bọn họ bại lộ quá sớm, xem ra sau này trước mặt người ngoài không
thể gọi là mẹ được! Mà phải gọi thẳng tên.

Chỉ chốc lát sau, sau khi hết đau đầu, Bạch Tuyết chậm rãi tỉnh alị.

"Bạch Tuyết, có muốn uống nước hay không?" Niệm Niệm thấy mẹ tỉnh

lại, quan tâm hỏi.

"Niệm Niệm, nói như thế nào Bạch Tuyết cũng là mẹ nuôi của chúng ta,

tại sao em lại có thể gọi như vậy chứ!" Ức Ức cố ý đề cao giọng nói, ý là
nhắc nhở cho mẹ tình hình lúc này.

"Lâm Giang? Tại sao cậu lại ở chỗ này?" Bạch Tuyết tiếp nhận cốc nước

Niệm Niệm đưa tới, vừa hỏi.

"Tôi đi ngang qua ở đây, tới thăm cô một chút." Lâm Giang lễ độ trả lời.

"Hừ! Quỷ mới biết trong lòng ngươi nghĩ gì!" Niệm Niệm nói thầm, bởi

vì Lâm Giang là yêu, cho nên ba đứa nhỏ đều đề phòng cậu.

"Niệm Niệm, không lễ phép!" Bạch Tuyết không vui nói, Lâm Giang là

bạn học của cô, hơn nữa còn giúp đỡ quá cô, ấn tượng của Bạch Tuyết với
cậu cũng không tệ lắm.

"Anh ta đi đâu rồi?" Lâm Giang nhìn chung quanh một chút, anh ta là chỉ

Lãnh Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.