"Chị dâu..." Quan Phàm nuốt một chút nước bọt, chị dâu quá mức xinh
đẹp, đã thấy qua nhiều mỹ nữ, loại quý phi say rượu với bộ dạng kiều mị
như chị dâu thật là có một chút không chịu nổi!
Cô lung lay lắc lắc thân hình đi tới trước mặt Quan Phàm , nhíu mày,
quyệt miệng, tỏ vẻ rất bất mãn!
Giơ lên đôi tay nhỏ bé trắng noãn, chọc chọc vào ngực Quan Phàm .
"Ai gọi ngươi tới ? Chúng ta quen biết nhau sao? Tôi muốn gặp tên đàn
ông đáng ghét đó —— anh ta vì sao không đến?" Bạch Tuyết mang theo vẻ
đẹp kiều mị khi say rượu căm giận nói, làm cho người ta nhìn liền nghiện,
Quan Phàm không khỏi dời tầm mắt đi chỗ khác, bình tĩnh nhìn Bạch
Tuyết.
Chẳng phải biết, Bạch Tuyết lúc thanh tỉnh cũng sẽ không như vậy, lại
càng không nói như thế đối với người khác!
"Nhìn cái gì vậy ——" Bạch Tuyết rống giận nói.
Quan Phàm thu hồi ánh mắt si ngốc, quay đầu lại, giận giữ trừng mắt
nhìn người bên cạnh: "Các người làm việc như thế nào vậy hả ? Đây là chị
dâu, vì sao lại cho chị ấy uống nhiều rượu như vậy?"
"Cái gì mà Chị dâu? Tôi muốn tên đàn ông đáng ghét đó ngay lập tức!
Anh ta nếu không đến, tôi và anh ta liền chia tay, một đao đứt làm hai
đoạn!"