" Bà nội, người xem một chút mấy đứa trẻ ... kia bộ dáng nhìn thật là
thấp bé mà!"
...
"Ba ——" Niệm Niệm vỗ lên bàn một cái, trong nháy mắt làm rơi chén
nước xuống đất, tất cả mọi người đều không có chú ý đến việc chén nước vì
sao mà rớt xuống đất ?
Đều tưởng là do những đứa trẻ làm, nhất định là không cẩn thận mà làm
rớt !
"Các người đều câm miệng ——" Niệm Niệm giận dữ hét.
Mặc dù giọng điệu lãnh khốc, thế nhưng, dù sao cũng là trẻ con, nói
chuyện vẫn như cũ vẫn là trẻ con , tức giận mà la lớn, giảm bớt đi rất nhiều
vẻ sắc bén .
Tất cả mọi người đều nhìn về phía bọn họ.
" Niệm Niệm, anh không được quên những đều mà Mẹ dặn dò, chúng ta
không thể gặp rắc rối, cũng không thể sử dụng pháp lực, anh không thể
phạm quy nga, nếu không mẹ sẽ rất là tức giận!" Thiên Tầm cúi đầu nhỏ
giọng nhắc nhở.
Niệm Niệm nắm chặt quyền, bộ ngực bé nhỏ run lên một cái , nhìn ra là
đang cực lực chịu đựng!
" Bọn họ đều là người phàm, đừng cùng bọn họ chấp nhặt!" Ức Ức lạnh
lùng nói, sau đó cười lạnh một tiếng hô.
" Nhân viên phục vụ, lấy thêm một ly nước đến đây, cảm ơn." Nhưng
vào lúc này, mọi người đều bị chấn động bởi bộ dáng của ba đứa bé, vừa
rồi bọn họ đều mang theo mũ, lúc này, đứa bé trai nhìn rất khốc bỏ mũ ra,