LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1487

" Mẹ, có rất nhiều chuyện đều là do ông trời an bài hết, mặc dù mẹ

không tiếp thu được, cũng phải tiếp thu, mẹ chỉ cần nhớ kỹ mẹ là mẹ của
chúng con là được rồi OK. " Ức Ức giả bộ thoải mái, còn dùng tiếng Anh
để nói.

" Ức Ức, có phải hay không mẹ bị bệnh ? Có đôi khi, mẹ sẽ có một số ý

tưởng kỳ quái, con có biết là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không ?"
Bạch Tuyết cho rằng con trai không gì không làm được, có lẽ con trai sẽ
biết được những hình ảnh kỳ quái xuất hiện trong đầu cô ?.

" Mẹ, đừng lo lắng, mẹ không bị bệnh đâu, những hình ảnh kia có thể là

một mảnh nhỏ trong ký ức của mẹ, mẹ có thể sẽ chậm rãi nhớ lại cha nga. "
Ức Ức mỉm cười nói.

Bạch Tuyết nghi hoặc mà nhìn Lãnh Dạ, rồi nhìn sang Ức Ức.

Ức Ức đúng là một đứa nhỏ thông minh, bé nhìn sang cha, lại nhìn sang

mẹ, dường như thời khắc quan trọng có thể xảy ra, vì vậy.

" Mẹ, bế, Ức Ức buồn ngủ. " Ức Ức ngáp một cái liền nhào vào trong

lòng Bạch Tuyết mà ngủ.

Lãnh Dạ cũng không có buồn ngủ, Bạch Tuyết buồn ngủ nên kê đầu lên

gối mà nằm, hơn nữa trong lòng còn ôm Ức Ức, cơn buồn ngủ kéo đến.

Quả nhiên, Lãnh Dạ nghe được tiếng hít thở ổn định của Bạch Tuyết.

Biết cô gái nhỏ đang ngủ, trong lòng nghĩ đến cái kia a !

Lãnh Dạ một chút cũng không có buồn ngủ, trong thân thể đang bốc

cháy, nghẹn đến khó chịu.

Ai ngờ, lúc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.