"Ân." Lãnh Dạ ừ một tiếng.
" Anh anh anh rốt cuộc tại sao muốn trêu chọc tôi ?" Bạch Tuyết hoài
nghi Lãnh Dạ là cha bọn nhỏ, trong lúc nhất thời không tiếp thu được anh
là một người đàn ông lăng nhăng, cô có bao nhiêu là hi vọng người đàn ông
của mình là người đàn ông chung thuỷ, ôn nhu và săn sóc ! Thế nhưng, nếu
như vừa mới nhìn thấy những thứ ấy đều là sự thật? Anh ta có khả năng rất
lớn là cha bọn nhỏ !
Bạch Tuyết chỉ nói một câu như vậy, liền cúp điện thoại !
Lãnh Dạ không hiểu vì sao Bạch Tuyết lại nói như vậy? Chẳng lẽ cô đã
biết người cô phải giao tài liệu là anh sao? Tên tiểu tử Đoan Mộc ngu ngốc
kia gần đây là như thế nào? Làm việc không có một việc nào khiến anh hài
lòng được !
Anh bấm điện thoại gọi cho Đoan Mộc.
" Bạch Tuyết biết phải tới đưa tài liệu cho anh!" Lãnh Dạ lạnh lùng nói.
"Đại ca, nhưng em cũng không có nói gì, em thề, em cái gì cũng không
nói, chị dâu nhìn thấy anh sao ?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, chuyện này anh
làm rất bí mật, không có người thứ hai biết a! Chị dâu sao có thể biết?
"Lão tam, em gần đây làm việc như thế nào vậy ? Anh đem chị dâu giao
cho em không tới hai ngày em liền làm cho cô ấy bị phỏng, em làm việc
như thế nào vậy ?" Lãnh Dạ oán giận nói.
Đoan Mộc oan a!
Đại ca đau lòng cho cô gái của mình, nhưng mọi việc đâu phải do anh.
Thế nhưng, anh cũng là người bị hại a, ở trong bệnh viện anh còn bị đại
ca đánh!