phụ nữ trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Tại sao lại là cô?”
Điềm Điềm sợ tới mức run cầm cập, không dám trả lời bất cứ vấn đề gì,
cô sợ, sợ người đàn ông tàn bạo này!
Lãnh Dạ nổi giận!
Chết tiệt, ngày hôm qua nhớ rõ ràng là ôm Bạch Tuyết, làm sao có thể
biến thành cô ta? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Làm sao cô gái này lại ở
đây? Chẳng lẽ đêm hôm qua mây mưa cùng cô ấy sao?
Lãnh Dạ hoàn toàn tức giận!
Thanh âm càng thêm âm lãnh: “Tôi hỏi cô một lần nữa, tại sao là cô?”
Biết người đàn ông này đang tức giận, Điềm Điềm cố nén sợ hãi ngẩng
đầu , hoảng hốt nói: “Ngày hôm qua là anh ôm tôi, không cho tôi rời đi,
cuối cùng, cuối cùng còn . . . .”
“Đáng chết —— tôi nhớ rõ ràng chính là ôm cô ấy, làm sao lại biến
thành cô?” Lãnh Dạ dùng hết sức lắc đầu, chẳng lẽ thuốc kia làm cho anh
mê loạn, mơ hồ không rõ ai là ai? Nếu như vậy cô gái này trở thành người
phụ nữ của anh!
“Ngày hôm qua người phụ nữ của tôi cùng cô đỡ tôi vào phòng đi đâu?
Nói ——“ Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi, trong con ngươi sắc bén hận không thể
trực tiếp giết người con gái vẫn run rẩy trước mắt.