"Nói nhảm, anh gặp qua tổng giám đốc nhà ai hầu hạ nhân viên không?
Mặt của em không có lớn vậy!" Bạch Tuyết trợn mắt nhìn Lang Vương một
chút.
"Mặt của em không lớn cũng không nhỏ, vừa vặn." Lang Vương nghiêng
đầu sang tự tin đánh giá Bạch Tuyết, sau đó cười cười tiếp tục lái xe.
"Anh nói gì vậy? Em đang nói chính sự, không phải nói đùa với anh!"
Bạch Tuyết gấp.
"Anh không có nói đùa."
"Vậy anh làm sao nói để anh ta đến vậy?"
"Anh nói với anh ta: Đoan tổng, thư ký của anh làm việc vô cùng ra sức,
phương án của anh không có vấn đề, vì ban thưởng nhân viên vất vả cần cù
như thế, anh có phải mang đến cho cô ấy bộ quần áo sạch sẽ hay không?
Anh chính là nói như vậy, anh ta đáp ứng." Lang Vương nghiêm túc nói.
"Anh thật sự nói như vậy?" Bạch Tuyết hồ nghi hỏi, cô rất hoài nghi
Lãnh Dạ, nhưng mà, dáng vẻ người đàn ông này chững chạc đàng hoàng lại
không giống như là đang nói láo!
"Ừm."
"Không nghĩ tới còn có lãnh đạo tốt như vậy. Em nhất định sẽ làm tốt."
Bạch Tuyết nắm tay, kiên định nói.
"Cái gì? Em còn muốn đi làm?" Lang Vương bỗng nhiên quay đầu nhìn
Bạch Tuyết nói.
"Đương nhiên, em không thể ở trong nhà làm ký sinh trùng. Còn có
phương án của Đoan tổng anh phải ứng phó cẩn thận, đồng thời tuyệt đối