LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1794

"Bọn nhỏ ngốc, còn khách khí với cha!" Lang Vương có chút không

quen nói, bọn nhỏ bỗng nhiên nghiêm túc như vậy, anh cảm giác rất kỳ lạ.

"Đi ra cửa chờ trước, cha rất nhanh sẽ đến, ta nói cho mẹ của các con là

chúng ta ra ngoại thành chơi, nên khi các con thấy mẹ nên nói làm sao."
Lang Vương nói thật nhỏ.

"Cha yên tâm, chúng con biết rõ nói sao." Ba đứa trẻ nói xong, đứng xếp

hàng đi ra ngoài cửa.

Lang Vương trở lại phòng ngủ Bạch Tuyết.

Lúc này, Bạch Hàn cầm một cái kính phóng đại đi theo ra ngoài.

"Thiên Tầm, mấy người các con muốn đi đâu vậy?" Bạch Hàn hiếu kỳ

hỏi.

"Ông ngoại, hôm nay cha nghỉ ngơi, mang theo chúng con ra ngoài dạo

chơi, ông ngoại muốn đi hay không?" Thiên Tầm biết ông ngoại sẽ không
cùng người cha lãnh khốc một chỗ, cho nên cố ý hỏi như vậy.

"Ha ha, ông ngoại không đi được, các con phải chơi vui vẻ nhé." Bạch

Hàn cười ha hả nói, lập tức cầm kính phóng đại nhìn ba người bọn chúng.

"Ông ngoại, ông đang nhìn cái gì?" Thiên Tầm hiếu kỳ hỏi, kỳ thật Bạch

Hàn là đang nghiên cứu mấy đứa bé này có chuyện gì xảy ra?

"Ông ngoại gần đây hoa mắt vô cùng, cho nên nhìn cái gì thành thói

quen!" Bạch Hàn cuống quít thu hồi kính phóng đại vào Thiên Tầm.

"Ha ha..." Thiên Tầm cười quỷ dị, cô bé biết ông có ý gì, chẳng qua

không quan trọng! Ông là người một nhà, muốn nhìn liền nhìn thôi!

Cha và mẹ cũng là người mình, đây là Logic của Thiên Tầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.