LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 1993

"Vâng, đi tìm bọn họ, chẳng qua, chúng ta đi một chỗ trước mới có thể

trở về nhà." Đoan Mộc cầm lấy áo khoác nói.

"Chỗ nào?" Lang Vương lạnh lùng hỏi.

"Bệnh viện, anh đang chảy máu."

Từ trong bệnh viện băng bó xong, Lang Vương từ điện thoại của Bạch

Tuyết tìm số Khang Giai cho Đoan Mộc.

Bạch Tuyết bời vì đi vội, cái gì cũng không có mang, cô chỉ mặc một

chiếc áo khoác của Lang Vương rời đi, cho nên điện thoại di động ở trong
tay anh.

Đoan Mộc đắc ý cầm điện thoại di động lên gọi cho Khang Giai.

"Giai Giai." Đoan Mộc dịu dàng kêu một tiếng, Lang Vương nhíu mày,

chẳng lẽ đàn ông trong tình yêu cuồng nhiệt nói chuyện buồn nôn như vậy
sao? Nổi da gà!

Anh chưa bao giờ nói lời buồn nôn vậy với cô gái nhỏ, chẳng lẽ là anh

làm không tốt?

Nhìn lấy Đoan Mộc cầm một bó hoa hồng to, thật không hiểu rõ cậu ta

nghĩ như thế nào, hơn nửa đêm cứ nhất định phải mua hoa cho người ta,
vấn đề là hiện tại còn không biết nhà người ta ở chỗ nào? Hoa tươi mua
trước luôn rồi!

Một bên khác, Khang Giai xem xét là số Bạch Tuyết, đương nhiên là

nhận, chỉ là không có nghĩ đến tiếng của đàn ông, chẳng lẽ nha đầu chết tiệt
kia bán rẻ mình, đem số của mình cho tên khốn kia!

"Anh là ai?" Tuy đoán được là ai, nhưng vẫn ra vẻ không biết hỏi một

câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.