LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG - Trang 2082

“Ừm!” Bạch Tuyết trầm thấp ừ một tiếng.

“Lòng hiếu kỳ hại chết người!” Lang Vương thấy cô hơi mở to mắt lại

mới cúi đầu giáo huấn.

“Trời ơi! Anh già như vậy sao?” Dường như là Bạch Tuyết dựa hết vào

người Lang Vương, lúc này hai chân như nhũn ra, đầu váng mắt hoa.

“Láo xược, anh mà già sao? Chẳng lẽ em lo anh không ăn được em sao?

Hử?” Một tay Lang Vương nâng cằm Bạch Tuyết lên, xấu xa hỏi.

“Trời đất! Mẹ nó, hơn một ngàn tuổi!” Bạch Tuyết trừng to mắt hỏi.

“Ừm, bổn vương tìm em cũng hơn một ngàn năm rồi.” Lang Vương xuất

thần nhìn cô gái nhỏ nói khẽ.

“Cái gì? Chẳng lẽ trên tivi chiếu Bạch nương tử báo ân là có thật? Có

phải kiếp trước kiếp trước kiếp trước kiếp trước của em, tóm lại là rất nhiều
kiếp trước, em là ân nhân của anh không, cho nên anh mới tìm em lâu như
vậy, có phải anh muốn báo ân hay không?” Lúc Lang Vương nói anh hơn
một ngàn tuổi, Bạch Tuyết liền giật mình.

Anh còn nói đã tìm cô lâu như vậy, Bạch Tuyết càng giật mình.

Trên tivi chiếu Bạch nương tử tìm đến Hứa Tiên là để báo ân, anh tìm cô

chẳng lẽ cũng để báo ân?

“Em xem quá nhiều phim truyền hình rồi đó!” Khóe miệng Lang Vương

giật giật, vuốt lên cái mũi nhỏ xinh của Bạch Tuyết nói.

“Này, anh không báo ân thì tìm em làm gì, mấy nghìn năm trước em với

anh lại không quen biết! Còn nữa khi đó anh là người hay là sói?” Bạch
Tuyết tò mò hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.