"Yêu quái, buông tôi ra ——"
Vốn là đôi tay Bạch Tuyết bám lấy một tảng đá phía trên, chuẩn bị leo đi
ra. Lại bị Lão Ưng này bắt ở lại, có chút nóng nảy.
"Dẫn tôi rời đi." Lão Ưng chợt nói chuyện.
Nhưng mà, Bạch Tuyết không biết âm thanh này là cậu ta nói ra, nên cô
đang xem xét mọi nơi.
"Người nào đang cùng tôi nói chuyện?"
"Chính là tôi, xin hãy mang tôi rời khỏi nơi này?" Lão Ưng cầu xin nhìn
Bạch Tuyết, mắt còn nháy một cái.
Bạch Tuyết giật mình nhỏ giọng hô, Lão Ưng nháy mắt, vẫn là lần thứ
nhất cô nhìn thấy. Lão Ưng này không những nháy mắt mà còn nói nữa.
Thế giới ma quỷ thật là thần kỳ.
Bạch Tuyết trở lại phía dưới một lần nữa, nhìn Lão Ưng điềm đạm đáng
yêu đang nhìn cô, cô liền mềm lòng.
Lấy ra đao nhọn trong ngực.
"Đừng có giết tôi, tôi không phải là yêu quái, tôi là người đưa tin trong
Lang Tộc, bị quái thú tóc đỏ này bắt tới đây. Cô cứu tôi đi ra ngoài, Lang
Vương nhất định sẽ cảm ơn cô." Lão Ưng thành khẩn nói.
"Lang Vương?"
"Ừ, chủ nhân của tôi là Lang Vương. Mấy trăm năm qua tôi một mực
giúp Lang Vương tìm một người phụ nữ, cô ấy là Mẫu Đơn Tiên Tử trên
trời, bị Ngọc Đế cách chức hạ phàm, đầu thai làm người phàm. Lang
Vương một mực tìm kiếm hậu nhân của Mẫu Đơn Tiên Tử .