Lang Vương đưa tay, rất lịch sự thay mặt mở cái cái hộp nhỏ tuyệt đẹp
đó. Quả nhiên, giống như Bạch Tuyết đoán, bên trong là một nhẫn kim
cương tuyệt đẹp."Tuyết Nhi......" Khuôn mặt anh tuấn của Lang Vương hơi
nâng lên, còn có hai mắt đen nhánh mê người, mang theo một loại ma lực
sắp hút lấy cô đi vào, mị hoặc nhìn cô.
Bạch Tuyết kích động dùng tay nhỏ bé che miệng lại. Mắt thật to đẹp
nháy nháy, lông mi thật dài nhấp nháy, trong con mắt chứa vài giọt nước
cảm động.
"Tuyết Nhi, gả cho anh được không?" Khuôn mặt lạnh lùng mang theo
nét tình cảm hiếm thấy, lòng của Bạch Tuyết phù phù nhảy loạn một hồi.
Người đàn ông thúi, thật sự đã cầu hôn với cô rồi, cô chờ giờ khắc này
chờ thật vất vả!
Một hàng nước mắt hạnh phúc chảy xuống......
Anh là Lang Vương, anh là Lang Vương cuồng ngạo (ngông cuồng, kiêu
ngạo).
Cái người đàn ông cuồng ngạo này! Anh rõ ràng cũng sẽ giống như
những người đàn ông khác, cầu hôn......
Trước kia, cô chỉ là tưởng tượng qua, chưa bao giờ hy vọng xa vời rằng
anh sẽ làm như vậy.
Vào giờ phút này, anh quỳ một chân xuống, ở cầu hôn với cô.
Cô thật hạnh phúc.
Cô thật vui vẻ.
"Tuyết Nhi, em có muốn kết hôn với người đàn ông này là Lang Vương
không? Anh mặc dù là Yêu, nhưng mà anh sẽ toàn tâm toàn ý yêu em, anh