Bạch Tuyết hả hê ngồi dậy.
"Lang Vương đại nhân, nếu như bắt đầu từ ngày mai anh chính là chồng
của Bạch Tuyết em, em liền lập cho anh mấy quy tắc. Về sau anh tuyệt đối
không được đụng vào người phụ nữ khác trừ em ra. Nếu không em sẽ
không khách khí." Bạch Tuyết tính trẻ con uy hiếp nói.
Lang Vương ngoan ngoãn tiếp nhận, "Vợ yên tâm, về sau anh chỉ là
người đàn ông của một mình em, tất cả nộp thuế lương thực đều một lượt
giao nộp cho em, tuyệt không trốn thuế. Phía dưới bảo đảm vĩnh viễn đều
là khu vực quản lý của em."
Đáng ghét!
Người đàn ông này còn nói lời thô tục!
"Về sau em chính là Nữ Vương của anh, em nói muốn bao lâu anh liền
cho bao lâu."
"Cho cái gì?" Bạch Tuyết nghi ngờ.
"Anh liền nộp thuế nộp lương thực cho em nha." Lang Vương cười xấu
xa.
"Lang Vương thúi, anh muốn chết à, lời như thế cũng nói ra!"
Người đàn ông này thật là yêu nghiệt, vẻ mặt mập mờ mới vừa rồi hại cô
xém bị dẫn dụ!
"Nữ Vương, em hướng về phía người đàn ông của em mà nói, nếu không
anh sẽ cho là trong cơ thể của em có tích lửa mà không có tống ra ngoài đó,
anh sẽ cầm giữ không được đấy!"
Bạch Tuyết thiếu chút nữa bị lời của anh làm nghẹn ngã từ trên giường
xuống.